Tifany (Đ.Phuong) + Toại (X.Hòa) |
12A1 Nguyen Huu Huan 1987-1990
chúng tôi vào lớp 10, gặp nhau vài ngày trước khai giàng năm học 1987-1988, sân trường đầy nắng, bạn cũ từ cấp 2 tụm vào với nhau thành từng nhóm nhỏ... Nhiều năm qua đi, chúng tôi chỉ biết mình là lớp A1, dù có đứa chỉ đi cùng nhau một quãng đường rất ngắn trong lớp học bé xíu những ngày đầu tiên kia.
Friday, February 3, 2012
họp mặt mùng 3 Nhâm Thìn - Jan 25, 2012
Tuấn Quỳnh viết:
" Tối mùng 3, bạn bè cấp 3 tụ họp. 22 năm đã trôi qua kể từ ngày rời mái trường Nguyễn Hữu Huân. Một lớp chuyên A1 " khét tiếng" về học giỏi, đá banh hay và yêu thương nhau với hơn 30 học sinh xuất sắc. Bây giờ, ngồi lại chỉ có 7 đứa. Lớp trưởng ngày xưa đưa ra nhận xét: với những bạn đang sống ở nước ngoài, ký ức về bạn bè, thời đi học ở VN rất lung linh, lấp lánh!
Thời gian đã trôi nhanh, tóc trê...n đầu đã chớm bạc nhưng tình bạn vẫn vậy. Tôi yêu và cảm thấy thoải mái với những con người này. Họ đã ở bên cạnh tôi, ủng hộ tôi không phải vì tôi giỏi hay tôi đúng mà chỉ đơn giản: chúng ta là bạn của nhau!
Ở một phương diện nào đó, chúng tôi đã có những thành đạt nhất định. Mỗi người đều đang làm chủ cuộc sống của mình. Cho dù, mỗi người vẫn có những nỗi niềm riêng hay những điều chưa hoàn toàn viên mãn trong cuộc sống nhưng đó không phải là niềm bận tâm lớn.
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày
Rượu nồng, tình ấm, tiếng cười vang. Ngồi lại với nhau đây và hy vọng Tết năm sau gặp lại. Vài ngày nữa, có bạn sẽ quay về Mỹ, Đài Loan và tiếp tục cuộc đời xa xứ. Sáng mai, có bạn nhảy xe ra Quy Nhơn để tiếp tục hành trình kiếm tìm hạnh phúc lứa đôi. Không sao cả vì cuộc đời là vậy! Miễn là trong cái sôi động, hối hả, tất bật và quay quắt của cuộc đời, chúng ta vẫn cảm nhận được tình bạn ấm nồng trong tim. Cuộc đời này, vui hơn, ý nghĩa hơn chính là nhờ những người bạn bên mình!
Hãy luôn là một người bạn tốt!
Chào ngày mới!!!"
" Tối mùng 3, bạn bè cấp 3 tụ họp. 22 năm đã trôi qua kể từ ngày rời mái trường Nguyễn Hữu Huân. Một lớp chuyên A1 " khét tiếng" về học giỏi, đá banh hay và yêu thương nhau với hơn 30 học sinh xuất sắc. Bây giờ, ngồi lại chỉ có 7 đứa. Lớp trưởng ngày xưa đưa ra nhận xét: với những bạn đang sống ở nước ngoài, ký ức về bạn bè, thời đi học ở VN rất lung linh, lấp lánh!
Thời gian đã trôi nhanh, tóc trê...n đầu đã chớm bạc nhưng tình bạn vẫn vậy. Tôi yêu và cảm thấy thoải mái với những con người này. Họ đã ở bên cạnh tôi, ủng hộ tôi không phải vì tôi giỏi hay tôi đúng mà chỉ đơn giản: chúng ta là bạn của nhau!
Ở một phương diện nào đó, chúng tôi đã có những thành đạt nhất định. Mỗi người đều đang làm chủ cuộc sống của mình. Cho dù, mỗi người vẫn có những nỗi niềm riêng hay những điều chưa hoàn toàn viên mãn trong cuộc sống nhưng đó không phải là niềm bận tâm lớn.
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày
Rượu nồng, tình ấm, tiếng cười vang. Ngồi lại với nhau đây và hy vọng Tết năm sau gặp lại. Vài ngày nữa, có bạn sẽ quay về Mỹ, Đài Loan và tiếp tục cuộc đời xa xứ. Sáng mai, có bạn nhảy xe ra Quy Nhơn để tiếp tục hành trình kiếm tìm hạnh phúc lứa đôi. Không sao cả vì cuộc đời là vậy! Miễn là trong cái sôi động, hối hả, tất bật và quay quắt của cuộc đời, chúng ta vẫn cảm nhận được tình bạn ấm nồng trong tim. Cuộc đời này, vui hơn, ý nghĩa hơn chính là nhờ những người bạn bên mình!
Hãy luôn là một người bạn tốt!
Chào ngày mới!!!"
TQ
HàThanh ghi chú:
- Tối mùng 3, hôm đó, có Quỳnh/Quang/Tòan/Đức Vinh/Quỳnh/Đình Thông/Thế Anh/ Hà Thanh
- Tối mùng 6, gặp nhau có Đức Vinh/ Hà Thanh/ vợ chồng Thắng/ Thế Anh
Thursday, December 9, 2010
Lội dòng ký ức_ Hồi 1 : Cô chủ nhiệm
Diễn đàn im ắng quá, nên HC xin mạn phép các cây bút lừng danh A1, lội dòng ký ức viết một bài. Chắc hẳn mỗi người đều có những kỷ niệm riêng với A1, chẳng ai trùng với ai, gom góp lại những mảnh ký ức đó chắc hẳn sẽ rất thú vị. Mình văn vẻ không hay, lại chỉ toàn những mảnh ký ức gom góp lại, chỉ hy vọng chúng ta có thể ngược thời gian, và biết đâu nụ cười giúp chúng ta trẻ thêm vài tuổi (^v^)/
Mình nhớ thầy chủ nhiệm 10A1 với những áng thơ bất hủ :
Nàng gửi con nằm trong tủ lạnh
Ngậm ngùi trở lại đẩy xe hơi
Và từ hôm đó ôm ông chủ
Trong cánh tay êm luống ngậm ngùi
(ST Tố Hữu )
PS. Các bạn cảm phiền đọc chữ "ST" là "sửa thơ" nhé !
Nhớ thầy CN 11A1 hiền ơi là hiền với cặp kính cận cứ trượt lên trượt xuống trên cái mũi cao của thầy. Những lần đi cổ vũ đá banh A1 luôn có thầy cổ vũ hết mình, co một chân lên để giữ giỏ còn hai tay vỗ tay nhiệt liệt cho những cú ghi bàn của A1.
Còn cô CN 12A1. Chẳng dám tự hào, chứ mình thừa hưởng được ở cô một điều duy nhất. Đó là tính đãng trí. Mình nhớ câu nói bất hủ của cô " Trong cuộc sống chúng ta đôi khi phải tập quên. Cô tập dữ quá và đôi khi quên cả những điều cần phải nhớ." Mình cũng quên khá sạch sẽ, cố gắng lắm lục lọi trong ký ức của 20 năm về trước mới được vài ba chuyện, kể bà con nghe chơi.
Kỷ niệm với cô CN thì chuyện vui cũng có, chuyện buồn cũng có. Kể chuyện buồn trước vậy.
Đó là đầu năm lớp 11__xí, lúc này cô chưa làm CN !!! (**; __chương trình bắt đầu học hình học không gian. Ngay ngày đầu tiên cô kêu mình lên làm bài tập tìm đường vuông góc của khối tứ giác. Đương nhiên là mình không biết làm, và đứng như trời trồng trên bục, cô cho về chỗ kèm theo một câu : "Con giáo viên đại học mà không giải được bài hình đơn giản như thế này !" hic... sau đó bạn khác lên giải ro ro, mới biết bà con A1 đi học hè cô dạy trước rồi (; ;)
Và đây là những chuyện vui.
Từ ngày cô làm chủ nhiệm, cô có thường hay đổi chỗ trong lớp, nhờ vậy mà mình có thêm rất nhiều bạn. Hầu như ngồi kế bên ai cũng có những chuyện vui để nhớ.
T. chùa : ngoài cái áo cà sa thì chẳng có gì khác với các bạn nữ cùng tuổi. Cũng nghịch ngợm, vui tính. Mình nhớ chùa của T chỉ có sư nữ tu, và làm đồ chay ngon tuyệt. Nghe T nói gần đó có chùa sư nam tu, mình hỏi T. hai chùa có kết nghĩa không, và sém chút bị T ...cạo đầu.
K.Đ : Chẳng hiểu sao nhìn K.Đ mình cứ liên tưởng đến các cô nương trong phim Hồng Lâu Mộng (*v*) K.Đ có chữ viết đẹp cực kỳ, nên 1 tháng ngồi chung với Đ. mình cũng mua tập về tập viết , đẹp ...y chang chữ của Đ. , và khi cô đổi chỗ tiếp thì chữ của mình " gà lại hoàn gà ".
H.Tr: Cô lớp phó học tập có nét đẹp như đức mẹ. Tr. có một tấm hình baby làm xấu độc nhất vô nhị(!_!). Hồi đó trong giờ học hai đứa cứ hay rúc rích cười mỗi lần Tr. hé cuốn tập cho coi tấm hình.Năm12 lần đầu tiên mình được quà 8 tháng 3 cũng nhờ Tr., lần ấy hai đứa nhận được 2 con gấu bông nhỏ xíu rất dễ thương, nhưng do cưng nựng dữ quá hay sao đó mà một em gấu bông đã bị lé kim. Biết thân biết phận ăn theo Tr. nên mình nhận em "lé kim", nhưng cũng nhờ em mà từ đó về sau khi có chuyện buồn phiền, chỉ cần ngắm em là mình lại phì cười và bay cả muộn phiền.
K.L : Hồi đó KL nổi tiếng là nói chuyện nhiều nhất lớp, còn mình thì ngược lại, ít nói nhất lớp ( là cô nhận xét như vậy thôi ! ), vì vậy cô xếp mình ngồi kế KL với hy vọng KL sẽ không có đối tượng để phát huy tài năng. Nhưng chỉ một tuần sau thì mình và KL tranh nhau nói và cô đã vô cùng hối tiếc vì đã phát huy tài năng tiềm ẩn của mình. Về việc này thì mình thực sự vô cùng biết ơn cô, vì nhờ cô mà mình có thêm một người bạn thân, và suốt năm lớp 12 mình có rất nhiều kỷ niệm vui. Những lần đi cổ vũ đá banh, tụi mình thường đứng sau khung thành đội bạn để ...uy hiếp thủ môn đối phương. L luôn sử dụng "mỹ nhân kế " để lung lạc tinh thần thủ môn góp phần tích cực cho một vài bàn thắng của A1, và cho bạn bè những trận cười ra nước mắt; Những lần giờ giải lao trốn ra ngoài trường ăn hàng và phải leo tường vào vì bị khóa cổng...
Vài mảnh ký ức lộn xộn, viết ra cho mọi người đọc chơi. Ai có đồng cảm, phản cảm gì thì viết cho vài dòng cho diễn đàn sôi nổi chút nhé !
Mình nhớ thầy chủ nhiệm 10A1 với những áng thơ bất hủ :
Nàng gửi con nằm trong tủ lạnh
Ngậm ngùi trở lại đẩy xe hơi
Và từ hôm đó ôm ông chủ
Trong cánh tay êm luống ngậm ngùi
(ST Tố Hữu )
PS. Các bạn cảm phiền đọc chữ "ST" là "sửa thơ" nhé !
Nhớ thầy CN 11A1 hiền ơi là hiền với cặp kính cận cứ trượt lên trượt xuống trên cái mũi cao của thầy. Những lần đi cổ vũ đá banh A1 luôn có thầy cổ vũ hết mình, co một chân lên để giữ giỏ còn hai tay vỗ tay nhiệt liệt cho những cú ghi bàn của A1.
Còn cô CN 12A1. Chẳng dám tự hào, chứ mình thừa hưởng được ở cô một điều duy nhất. Đó là tính đãng trí. Mình nhớ câu nói bất hủ của cô " Trong cuộc sống chúng ta đôi khi phải tập quên. Cô tập dữ quá và đôi khi quên cả những điều cần phải nhớ." Mình cũng quên khá sạch sẽ, cố gắng lắm lục lọi trong ký ức của 20 năm về trước mới được vài ba chuyện, kể bà con nghe chơi.
Kỷ niệm với cô CN thì chuyện vui cũng có, chuyện buồn cũng có. Kể chuyện buồn trước vậy.
Đó là đầu năm lớp 11__xí, lúc này cô chưa làm CN !!! (**; __chương trình bắt đầu học hình học không gian. Ngay ngày đầu tiên cô kêu mình lên làm bài tập tìm đường vuông góc của khối tứ giác. Đương nhiên là mình không biết làm, và đứng như trời trồng trên bục, cô cho về chỗ kèm theo một câu : "Con giáo viên đại học mà không giải được bài hình đơn giản như thế này !" hic... sau đó bạn khác lên giải ro ro, mới biết bà con A1 đi học hè cô dạy trước rồi (; ;)
Và đây là những chuyện vui.
Từ ngày cô làm chủ nhiệm, cô có thường hay đổi chỗ trong lớp, nhờ vậy mà mình có thêm rất nhiều bạn. Hầu như ngồi kế bên ai cũng có những chuyện vui để nhớ.
T. chùa : ngoài cái áo cà sa thì chẳng có gì khác với các bạn nữ cùng tuổi. Cũng nghịch ngợm, vui tính. Mình nhớ chùa của T chỉ có sư nữ tu, và làm đồ chay ngon tuyệt. Nghe T nói gần đó có chùa sư nam tu, mình hỏi T. hai chùa có kết nghĩa không, và sém chút bị T ...cạo đầu.
K.Đ : Chẳng hiểu sao nhìn K.Đ mình cứ liên tưởng đến các cô nương trong phim Hồng Lâu Mộng (*v*) K.Đ có chữ viết đẹp cực kỳ, nên 1 tháng ngồi chung với Đ. mình cũng mua tập về tập viết , đẹp ...y chang chữ của Đ. , và khi cô đổi chỗ tiếp thì chữ của mình " gà lại hoàn gà ".
H.Tr: Cô lớp phó học tập có nét đẹp như đức mẹ. Tr. có một tấm hình baby làm xấu độc nhất vô nhị(!_!). Hồi đó trong giờ học hai đứa cứ hay rúc rích cười mỗi lần Tr. hé cuốn tập cho coi tấm hình.Năm12 lần đầu tiên mình được quà 8 tháng 3 cũng nhờ Tr., lần ấy hai đứa nhận được 2 con gấu bông nhỏ xíu rất dễ thương, nhưng do cưng nựng dữ quá hay sao đó mà một em gấu bông đã bị lé kim. Biết thân biết phận ăn theo Tr. nên mình nhận em "lé kim", nhưng cũng nhờ em mà từ đó về sau khi có chuyện buồn phiền, chỉ cần ngắm em là mình lại phì cười và bay cả muộn phiền.
K.L : Hồi đó KL nổi tiếng là nói chuyện nhiều nhất lớp, còn mình thì ngược lại, ít nói nhất lớp ( là cô nhận xét như vậy thôi ! ), vì vậy cô xếp mình ngồi kế KL với hy vọng KL sẽ không có đối tượng để phát huy tài năng. Nhưng chỉ một tuần sau thì mình và KL tranh nhau nói và cô đã vô cùng hối tiếc vì đã phát huy tài năng tiềm ẩn của mình. Về việc này thì mình thực sự vô cùng biết ơn cô, vì nhờ cô mà mình có thêm một người bạn thân, và suốt năm lớp 12 mình có rất nhiều kỷ niệm vui. Những lần đi cổ vũ đá banh, tụi mình thường đứng sau khung thành đội bạn để ...uy hiếp thủ môn đối phương. L luôn sử dụng "mỹ nhân kế " để lung lạc tinh thần thủ môn góp phần tích cực cho một vài bàn thắng của A1, và cho bạn bè những trận cười ra nước mắt; Những lần giờ giải lao trốn ra ngoài trường ăn hàng và phải leo tường vào vì bị khóa cổng...
Vài mảnh ký ức lộn xộn, viết ra cho mọi người đọc chơi. Ai có đồng cảm, phản cảm gì thì viết cho vài dòng cho diễn đàn sôi nổi chút nhé !
Thursday, November 4, 2010
Subscribe to:
Posts (Atom)